
* Данный текст распознан в автоматическом режиме, поэтому может содержать ошибки
р convene- — e o n v e a i u i non posslnt commoveri, C i c . cuncta au x i l i a reipublicae labefactari convellique, i d . ei earn (opinionem) ratio- eonvellet, si oratio labefactabit, i d . c. institute om nium, consnetudinem a majoribus traditam, i d . judicla, stipulationes, i d . fata, О т . 2) рвать, разрывать на иедщя части, куски, раздирать, раздроблать, разделять и под.: convulai ianiatique centurionea, Т а с . с. glebam vomere, C a t . naves undia enroque, V i r g . aequor remis rostrisque, i d . dapes avido dente, О v.; vezilla, domnm, T a c ; m t p h . : verbis convellere pectus, O v . diacordia c o n v e l l i , T a c . и в ъ иеднцинв , convulsus, подверженный • о д е р г н в а ш ю , судорожный: с l a t u a , S u e t fauces, Q n i n t e o n v e n a , а е , (convenire) в ъ p l n r . s u b s t собравпнЙсл н а р о д ъ , com ельцы. Cic, Sail. c o n v e n i e n t , tis, p a r t o n conve nire. a d j . ( с о т р . , S u e t , sup., V e i l . ) 1) согласный, единогласный, стройный: bene с amici, C i c recta et convenientia et constantia nature desiderat, i d . 2) со ответствующей , сообразный, с ъ cum О v.; с ad res vel secundas, vel adverаая, C i c . таяъ у О v.; съ d a t , C i c , Н о г . apta inter se et convenientia, Q u i n t , т а к ь у S n e t conveniens est =» convenit ( с я . convenire, 3, а), съ i n f . , P l i n . p a n . c o n v e n l f e n t e r , a d v . (sup., A u g . ) согласно, соответственно, сообразно: с cum natura vivere, C i c c. ad praesentem fortunae statum loqui, L i v . ; с ъ d a t : c. naturae vivere, i d . c. sibi dicere, i d . c o n v e n i e n t f a , ae, f. cotiacie, с о ответственность, стройность: с naturae c u m extis, C i c ; съ g e n . : partinm, i d . temporum (in сureibus stellarum), i d . ; aba., C i c , Sen. e o n ~ v e n i r e , venlo, veni, ventum, v. п. и a. I ) 1) сходиться, съезжаться, собираться, о людяхъ: с. ex provincia, C a e s . ad alqm и alqd, i d . , C i c . i n con c i l i u m , C i o . i n eum locum E t r u r i a m convenisee, i d . unum i n l o c u m , Caea. i n unum, S a i l , clam inter se, C i c . eo—, Caee. e. Romam, C i c ; m t p h . : causae multae conveniaae i n unum locum v i dentur, C i c . въ особ, а) в ъ государств, отношении, о городскихъ частяхъ, прннадлежящнхъ къ какой нб. судной рас п р а в е : с. i n i d forum, принадлежать къ — ч а с т и , C i c . b) в ъ юриднч. отнош.: с i n manum, о жене, поступающей по браку во власть н у ж а , C i c 2) соединиться, совокупляться, m t p h . а) о лицахъ, схо диться в ъ желашяхъ, согласоваться, с о глашаться: о т о и ъ , в ъ ченъ н б . кто нб. соглашается, что полагаете, ндн на что решается н под., a) alqd convenit alcui com alqo: judex convenit inter adver saries , C i c conditiones non convene- 969 r n n t , N e p . такъ у L i v . ; quod tem pus inter eos committendi pro el H conve nerat, Caes. такъ у C i c . ; aba.: posse rem convenire, C i c . s i i n eo xnanerent, quod eonveniaset, Caes. такъ ч. у L i v . , N e p . ; в ъ p a s s . : pax conventa ( a q u a e convenerat), S a i l , quibus c o n v e n t i e , L i v . иди b) convenit, alcui щт alqo,ut—. C i c . cum alqo, i d . ; i n t e r alqos, L i v . ; abs., съ а с е . с i n f . , в с е согласны, L i v . pacto convenit, ut—, L i v . ; съ c o n j . : darent, convenit, i d . ; uti convenerat, S a i l , i t a enim convenerat, i d . 3) быть в п о р у , в н е py, кстати: al cothurni laua ea esset, ad pedem apte convenire, C i c . m t p h . a) alqd c o n v e n i t — , п р и л и ч н о , сообразно, идете, cum alqa re: haec tua deliberatio n o n m i h i convenire visa est cnm oratione L a r g i , C i c ; quid enim minus i n hunc ordinem convenit? C i c ; ad a l q d : cont n m e l i a , quae n o n ad maximam partem civium conveniret, C i c съ d a t : C i c , S a i l . , Q u i n t ; abs.: ad nummum con venit, C i c . такъ у О v., Q u i n t b) con venit, с ъ прндат. предлож. в н . поддежащ а г о , Н о г . , V e i l . , Q u i n t . ; aba.: qui enim convenit, ut—, C i c . s i tibi curae, quantae conveniat, H o r . loco, quo convenit, quodque ponendum, Q u i n t . I I ) а. съ особенныни н а я е р е ш я и н , бывать у кого нб., ходить къ кону нб., посещать, на вещать кого чтобъ поговорить, попросить о ченъ нб. и под., с alqm, C i c , Caes.; в ъ pass.: Balbus se conveniri n o n vult, C i c ; aba.: aditum petentibus conveniend i n o n dabat, N o p . c o n v e n t l c T u m , l i , п. деньги, вы дававшаяся у грековъ отъ казны бед ны к ъ гражданине за явку въ народное с о б р а ш е въ вознаграждение потеряннаго вренени, C i c . c o h v e u t i c u l i u n , i , п. (convenire) 1) co6pflHie, сходка, с ъ е з д е : с hominum. C i c 2) иесто собранЫ, Т а с e o n v e n t i o , onia, f. (—venire) coria cie, S e n . услов1е, договоръ, L i v . , T a c , • P l i n . ep. 1. c o n v e n t u e , p a r t отъ convenire; an b e t conventum, i , n . coriacie, y r o воръ, услов1е, договоръ, ч. у C i c . у L i v . юридич. оч. ч.: pactum conventum, C i c . вн. а т о г о : с et pactum, J u v . 2. c o i i v e n t i M , ae, m . (—venire) 1) a b s t r . сходка, с о б р а ш е , а) лицъ: с. d i tio rum hominum ad L a i da, G e l l . b) в е щей, стечение: с duarum stellarum, Sen. 2) c o n c r . с о б р а ш е , а) вообще дла ка кой нб. цели, для беседы, дла совещаHia, для у ч е ш я н под., C i c N e p . , Q u i n t , S n e t , H o r . b) в ъ особ, а) лица соби рающаяся въ городъ для торга, cocioeie торгующяхъ, торговое сословие, C i c , C a e s . р) судебное с о б р а ш е , с у д ъ c o n ventum agere, C i c , Caes., J u s t con ventions peractis, Caes. m t n m . судеб: