
* Данный текст распознан в автоматическом режиме, поэтому может содержать ошибки
g e n i а1 i s — g e n u i n u e g e n i a l i s * a d j . 1) отъ renin проис ходящей, радостный, веселый, прёятныЙ: g. dies, J U T . MUSH, festnm, V i r g . hiems. serta, rus, platan us, uva, О v. g. dive, т. e. Ceres et Bacchus, S t a t . 2} брач ный: g. lectus, C i c , Н о г . т о ж е : g. to rus, V i r g . raptae g. praedae, puellae, yведевные для брачняго союза, О v. g. j u r a , Stat. _ [От. g e n i a l l t e r * a d v . радостно, весело, g e n i c u l a 4 i o * <>nis, f. коленопре'клоnenie, T e r t . [ g . culmus, C i c g e n l e u l a t u s * a d j . 1) коленчатый: g e n i c u l u m * i , n. (genu) небольшое колено, T e r t . [Tert g e n i m e n * lni?, п. порождение, плодъ, g e n i s t a (genesta), дрокъ, раст., V i r g . g e n i t a l i s , a d j . 1) относящейся къ рождению, родовый , оплодотворяющей: g. corpora, стихёи, Ov. semin», V i r g . g. membra, О v. или loca, i d . 2) относящей ся къ браку, брачный: g. foedus, S t a t . 3) относящейся eo времени и месту, когда или где кто родился: g. dies. Т а с g. solum, V e i l . g e n i t l v u s * a d j . 1) врожденный, съ рожденёеие полученный: g. imago, О v. nota, родимое пятно, Suet. 2) родовой, s y n . gentilicius: g. nomen. O v . 3) въ о с о б . , въ грани.: g. casus, родительный падежъ, S u e t , Q n i n t . : abs., G e l l . g e n i t o r * oris, m. родитель, отецъ, C i c , 0 v . deum g., отецъ боговъ, Юпн т е р ъ , O v . g. profundi, т. e. Neptunus, i d . и просто g., V i r g . g. bellorum, т. e. M a r s . S i l . m t p b . , в и н о в н и к е , основа тель: g. urbis, O v . fraudum, S i l . quae g. produxit usus, H o r . g e n i t r i x , си. genetrix. g e n i t u r a щ ae, f. рождеше: m t n m . TBopeaie, т в а р ь , T e r t - b) часъ рождешя, Suet., E u t r . ^genitue* p a r t , отъ gignere. g e n i u s * I i , m. (genere) г е ш Й , д у г ь — покровитель лнцв или в е щ и : scit g.,— naturae deus humanae,—vuitu mutabilis, albus et ater, H o r . sacri fulcri, г. брака, J u v . genii mares и genii feminae «(Junoп е в ) , T i b . , Sen. jurare per genium alejs, Sen. per genium rogare, T i b . piabant floribus et vino genium, H o r . fande meium genio, F e r a . : у церковныхъ пи сателей, злой духъ, Tert., L a c t . о с о б л . лицо, геюеиъ покровительствуемое: i n dulgero genio, т. е. с е б е , P a r e , т а к ъ : curare genium, Н о г . g e n s , gentis, f. (genere) 1) родъ, т. е . вое родственники, имеющее общее ния ( п о т о п ) , на пр. Cornelii, и разделяющее ся на семейства (familia) с е особынъ прозваньеиъ (cognomen), напр. Lentuli, Scipionea, C i c patres majornm и minor e m gentium, патрпцен старшихъ и младиьвжъ родовъ, C i c . gentis enuptio, в н - 463 ходъ въ замужстао изъ своего р о д а , L i v . Peruvius, sine gente, нзъ иизкаго состояшя , Н о г . m t p h . a) dii majorum gen t i u m , Bucniie, и d i i minorum gentium, низшее, C i c qui quasi majorum est gen tium stoicus, C i c b) порода животныхъ, напр. коней, V i r g . лисицъ и собакъ, О т . с) p o e t . , потоиокъ: deum g., A e neas, V i r g . g. extrema v i r i , S i l . 2) на родное плена, народъ: g. Campanorum, Caes. Etruscorum, О v. Gallorum, C a e s . и о стране иди з е м л е : Cataonia, quae g.—, N e p . о с о б л . а) въ g e n . p a r t . : gentium, въ и е с т е , въ с в е т е , в е Mipt: ubinam gentium sumus? C i c т а к ъ : ubi gentium, S a i l , ubicunque terrarum et gentium, C i c abesse longe gentium, C i c . 3) gentes а) иностранцы, варвары. T a c не pHHCKie граждане, А. Ь. H i s p . b) aзычникй, E c c l . [вый, T a c g e n t i e u s * a d j . народный, нашональg e n t i l i c i u s (tlus), adj. 1) родовый принадлежащей роду (gens): g. sacrificia, C i c sacra, L i v . nomina. S u e t . g. tumu lus, V e i l , gentilicium est alcui alqd, P l i n . j . 2) народный, нацёональный: g. vocabulum, G e l l . g e n ( T l i e * a d j . 1) родовой, принад лежащей къ р о д у , свойственный р о д у : g. manus, дружина, состоящая изъ лицъ одного родя, т. е. Фабш, О v. g. eloquent i a , g. domus nostrae bonum, T a c . g. stemma, S u e t , nomen, i d . qnod gentile i n illo videbatnr, i d . 2) изъ того же народа, изъ той же страны илн з е и л и : g. lina. metallum, S i l . 3) язычесый, E c e l . subst. gentilis, is, m. 1) родичъ, одного р о д я : tuus g., C i c homines deorum qua si gentiles, i d . meo regnante gentili, т. e. Servio T u l l i o , C i c 2) соотечественникъ, одноэеиоцъ, G e l l . 3) язычникъ, E c c l . g e n t l l i t a s * atis, f. l ) единство рода, C i c , P l i n . j . mtph., родство, родствен ники, P l i n . j . A u r . V i c t . ; 2) язычество а) язычники, H i e r . . P r u d . b) языческая релнпя, L a c t . g e n t i l i t i n s * си. gentilicius. g e n t i l i t u s , adv. потуземвому, потамошнему, T e r t . g e n u * us, n. ( n o m . p l u r . genua въ два слога, V i r g . ) колено ноги, коленка, C i c . gen num orbis, коленная чашка, О v. genua inclinare, О v. и ponere alcui, C u r t , становиться на колена; ad genua se projicere, H i r t . accidere genibus, L i v . genibus alcjs procumbere, О v. provolvi geni bus alcjs n gonna alcjs advolvi, T a c . prensare genua, T a c . amplecti, V i r g . ; ad genua admittere, S u e t , alqm a genibus suis re pell ere, C i o . G e n u a * ae, f. Генуя, нриморскеЙ го роде въ i n r y p i H , L i v . n u a l e * is, п. наколеннике, О v. g e n u T n u s * a d j . (genere) 1) врождеипыЙ, природный: g. domosticaeque vir- f